Nghe vậy, Bạch Minh Tuệ trượt chân, ngã chổng vó lên trời.
Thế nhưng không một nữ y nào trong phòng dám lên tiếng cười nhạo, ai nấy đều căng cứng người, sợ rằng người tiếp theo bị đuổi đi sẽ là mình.
Tử Y vội vàng tiến lên đỡ Bạch Minh Tuệ dậy. Bạch Minh Tuệ được sủng ái mà lo sợ, vội lùi lại mấy bước, co người lại, vẻ mặt đầy câu nệ.
Bạch Thanh Linh bước lên trước hỏi:
"Ngươi đến Lưu Nham Các là để học y sao?"
Bạch Minh Tuệ cắn chặt môi gật đầu:
"Ta không biết vẽ, không biết làm thơ, cũng không biết chơi đàn, ngay cả thêu thùa cũng không giỏi. Mẹ ta nói ta là đồ vô dụng, chỉ biết ăn. Ta nghĩ. . . nghĩ học y cũng tốt, có thể giống như Vinh vương phi cứu giúp người nghèo, chỉ là. . . ta quá ngốc, học nửa năm mà chẳng nên thân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT