Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào miếng ngọc trong tay nàng, kinh ngạc thốt lên:
"Đó là Hắc Ưng Lệnh, là binh phù để điều động Hắc Ưng Vệ."
"Ta không biết miếng ngọc này tượng trưng cho điều gì, chỉ thấy nó đen kịt, vô cùng xấu xí, nên ấn tượng rất sâu sắc. Mãi đến khi về Tiên Lai Cốc, ta mới phát hiện mình có thai. Nhưng ta không ngờ, đêm ta lâm bồn lại có người cướp đi một đứa con, đám người đó còn muốn giết ta. Bạch Chiêu Tuyết ta tự nhận chưa từng đắc tội ai, vẫn luôn hành y cứu người, không hiểu tại sao họ lại truy sát ta, cướp con của ta. Sau này nghĩ lại. . . có lẽ là người đàn ông đó biết ta đã sinh con của hắn, nên muốn lấy mạng ta, vì vậy ta đã bế quan."
"Để Sênh Nhi có thể lớn lên bình an, ta không dám ra ngoài tìm đứa con còn lại, cũng không biết nó còn sống hay không. Sau này, một lần tình cờ, ta cứu được Định Bắc Hầu ở ngoài Tiên Lai Cốc, nhờ đó kết duyên trở thành nghĩa nữ của ngài. Ngài nhiều lần đề nghị đưa ta về kinh, xem thế giới bên ngoài. Ta nghĩ Sênh Nhi đã lớn thế này, đám người truy sát ta chắc cũng không tìm đến nữa, nên đã đồng ý vào kinh."
"Ngươi thật sự không biết, người sinh con cùng ngươi là Vinh vương?"
Sự tức giận trong mắt Nghiêu Đế đã giảm đi rất nhiều, sắc mặt cũng dịu đi không ít.
Dung Quý phi nghe giọng điệu của hắn, trong lòng thầm kêu không ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play