Nhưng nàng không thể tỏ ra ghét bỏ Dung Nhược, dù sao nàng ta cũng là con gái của Thường Nhạc Nhan. Nàng dù không nể mặt Dung Nhược, cũng phải nể mặt vợ chồng Nhiếp Chính Vương.
Bạch Sung Sanh ngồi trong đình, nhìn ra hồ cá, nói:
"Trời băng đất tuyết thế này làm gì có sen, chỉ có vài con cá ở dưới thôi."
Dung Nhược đến gần, ném một hòn sỏi vào trong, lớp băng mỏng trên mặt hồ lập tức vỡ ra một lỗ, đàn cá hoảng hốt bơi tán loạn:
"Ngắm cảnh tuyết này cũng không tệ. Trước đây ta luôn nghĩ người ngắm tuyết là kẻ ngốc, tuyết thì có gì đẹp, vừa lạnh vừa băng, toàn một màu trắng. Bây giờ tĩnh tâm lại mới thấy, cảnh tuyết ở Nhung quốc chúng ta cũng có một vẻ đẹp riêng."
Bạch Sung Sanh quay đầu liếc nàng ta một cái:
"Ngươi thật sự nghĩ vậy sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT