Lam Thần Phong quỳ một gối xuống đất, đáp:
"Thần Vương điện hạ, Thích thành tuy nhỏ nhưng lại là nơi đông dân cư nhất. Vi thần chỉ là tính đến trường hợp xấu nhất, lỡ như Thích thành thất thủ, vi thần vẫn có thể phái thêm hai vạn binh mã ở lại trong thành trấn giữ, một vạn người còn lại sẽ hộ tống dân chúng rời khỏi Thích thành. Vi thần làm vậy đều là vì dân chúng, nhưng lại sơ suất không để ý đến cảm nhận của Hắc Ưng Vệ và Thần Vương điện hạ. Là vi thần suy nghĩ không chu toàn, vi thần nguyện chịu phạt!"
Dung Sâm nghe vậy, tức đến suýt ngã ngửa.
Lấy dân chúng ra làm bia đỡ đạn, lại còn ngấm ngầm mắng hắn và Hắc Ưng Vệ chỉ biết lo cho tính mạng của mình, chỉ trích hắn không phải.
Thế là hay rồi, Lam Thần Phong trở thành người vĩ đại và oan uổng nhất, còn hắn và Hắc Ưng Vệ thì đáng đời làm bia đỡ đạn, không làm bia đỡ đạn chính là cái sai của hắn!
"Vậy xem ra, bổn vương còn phải thưởng cho ngươi nữa."
Dung Sâm tức giận nói, ngay sau đó liền ôm ngực ho dữ dội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play