"Vũ Lam Ngọc, ngươi câm miệng, câm miệng. . ."
Nghiêu Đế mặt đỏ tới mang tai liên tục gầm lên, tiếng gào của người vang vọng đến nỗi đám thị vệ ngoài tường cung cũng có thể nghe thấy.
Những chuyện dơ bẩn đó, hắn không muốn để hai người con trai ưu tú nhất của mình biết. Nhưng bây giờ, chúng lại bị phơi bày một cách trần trụi, để hai đứa con của hắn phải đối mặt.
Hắn vừa giãy giụa, vừa cố lết về phía bà ta, nhưng cuối cùng hắn cũng đã già, không thể bì được với một Thần Vương trẻ trung, khỏe mạnh. Sau vài lần giãy giụa, hắn đã bị Thần Vương giữ chặt tại chỗ.
Vũ Lam Ngọc lại đắc ý nói:
"Phụ hoàng tốt của các ngươi đó, bắt ta phải nằm sấp như một con chó, vừa gọi tên Thuần nhi, vừa gọi khuê danh của Hiếu Hoàng hậu, sung sướng biết bao."
"Ta là chó, nhưng lúc ngủ với ta lại gọi tên mẹ của hai người các ngươi. Điều này có phải là đang ngầm nói rằng, khi mẫu hậu của các ngươi nằm dưới thân phụ hoàng ngươi, cũng là một con chó không!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play