“Trên giường có một ít vảy cá!” Tôn Điềm Điềm cẩn thận dùng tay múc lên đưa cho Lục Sanh.
Những vảy cá đó còn rất tươi, là những phiến bạc mỏng hơi trong suốt, sờ vào tay thấy mát lạnh.
Tiêu Ngọc cẩn thận đặt chiếc gối trở lại giường, “Sao trên giường lại có nhiều nước như vậy?”
Ga trải giường, chăn đều như bị ngâm trong nước, ấn đầu gối xuống cũng có thể vắt ra một vũng nước.
“Cô bán đồ ăn trong nhà ăn mỗi ngày dọn dẹp nguyên liệu, trên người dính một ít vảy cá cũng coi như bình thường. Phòng ở tầng một thường ẩm ướt, cũng có thể là nước vừa mới làm hôm nay?” Cái đầu nhỏ của Lâm Tiểu Bắc cố gắng vận động.
Suy đoán của cậu nhanh chóng bị Lục Sanh cắt ngang.
“Không đúng, căn phòng này sạch sẽ như vậy, Trương Mỹ Tuệ rõ ràng không phải người bừa bộn. Người làm việc nhanh nhẹn như vậy sao có thể nhịn được chăn ga gối đệm của mình ướt sũng mà không thay?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play