Buổi sáng hôm ấy, trời trong vắt không một gợn mây. Ánh nắng đầu ngày dịu dàng rơi qua lớp rèm lụa, chạm lên mái tóc mềm mại của Tư Như Hân khi cô đang được chuyên viên trang điểm chỉnh lại tóc lần cuối.
“Cô dâu hôm nay xinh quá…” chuyên viên mỉm cười, đính nốt chiếc kẹp ngọc trai vào mái tóc cô, khẽ nói.
“Đến cả tụi em nhìn còn muốn cưới, huống gì là anh nhà chị.”
Tư Như Hân đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa buồn cười. Đúng lúc ấy, cửa phòng bật mở, Dục Hàng xuất hiện.
Hắn mặc bộ vest đen được cắt may hoàn hảo, cà vạt xám khói tôn lên vẻ chững chạc và nam tính vốn có. Nhưng thứ khiến trái tim Tư Như Hân run rẩy chính là ánh mắt hắn sâu lắng, dịu dàng, và không rời khỏi cô dù chỉ một khắc.
Cô đứng dậy, váy cưới trắng muốt dài chạm sàn khẽ xòe ra, mỗi bước đi như một đoá hoa chầm chậm nở rộ.
Dục Hàng bước đến, nắm lấy tay cô: “Anh đến để rước cô dâu của mình đi chụp ảnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT