Bất quá, thái độ cứng rắn đó cũng không duy trì được bao lâu. Vừa bước vào phòng khách, cậu nhìn thấy Từ Dã từ trên lầu đi xuống, còn Lãnh Hàn thì đang ngồi trên sofa xử lý vết thương. Lúc này, Giang Tụng mới dần dần cảm thấy căng thẳng.
Phải lừa dối nhiều người như vậy, đối với một tiểu yêu quái không có tiền đồ như cậu mà nói, đây là một thử thách quá lớn. Thế là, cậu nín thở, tập trung vào kịch bản đã chuẩn bị sẵn trong đầu, đến mức không để ý rằng phòng khách đã được dọn dẹp gọn gàng, cũng như việc Từ Dã và Lãnh Hàn đều đang bị thương.
“Các anh cứ ngồi đi, tôi đi rót nước cho.” Cậu tìm cớ muốn chuồn đi, nhưng ngay lập tức, Phó Vân Đình đã lên tiếng: “Nước ở trên bàn rồi.”
Hành động định bỏ chạy của Giang Tụng khựng lại. Cậu mím chặt môi, chậm rãi quay sang nhìn Phó Vân Đình, vẻ mặt không chút cảm xúc: “Ồ, mắt ngài tinh thật đấy.”
Phó Vân Đình: “……”
“Bảo bối!”
Giọng nói quen thuộc, pha lẫn chút nũng nịu, đột nhiên vang lên từ xa đến gần. Giang Tụng còn chưa kịp phản ứng, Từ Dã đã lao tới ôm chầm lấy cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT