Khi Hạng Hành quay về, anh mang theo một tuýp thuốc mỡ vitamin E mua từ tiệm thuốc, và một túi tăm bông y tế.
Anh giải thích: “Tay tôi hơi thô ráp, dùng tăm bông để bôi thuốc cho cậu.”
Thật ra tay Hạng Hành cũng không quá thô ráp, một chút chai mỏng kia với người thường thì chẳng đáng kể. Chỉ là lớp da non mới lột của Khúc Chước quá mềm yếu.
Nghĩ đến sự hiểu lầm của bố mẹ, Khúc Chước có chút ngượng, nhận lấy đồ vật và nói: “Anh rời công ty lâu như vậy, chắc nhiều việc lắm nhỉ? Nếu bận thì anh về sớm đi, thuốc mỡ tôi tự bôi được rồi.”
“Không sao, không thiếu chốc lát này đâu, công ty cũng chưa đến mức không có tôi thì không thể vận hành.” Hạng Hành dừng lại một chút, “Hay là cậu đi tắm trước nhé?”
Bôi thuốc rồi đi tắm thì coi như bôi công cốc. Khúc Chước chợt nhận ra: “À đúng rồi! Vậy anh chờ tôi một lát!”
Hạng Hành gật đầu, pha một ly trà cho mình rồi ngồi xuống từ tốn chờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play