Dung Giam không nói “Đừng khóc”, cũng không nói những lời an ủi vô ích. Anh vững vàng cõng người đàn ông cuối cùng cũng để lộ một tia mềm yếu trước mặt anh, cuộn tròn như mèo trên cổ anh, tiếp tục bước về phía trước.
Cho đến khi tiếng nghẹn ngào rất nhỏ dần bình ổn, chỉ còn lại tiếng hít thở nhẹ nhàng đều đặn, Dung Giam mới dừng bước, khẽ nghiêng đầu: “Tiểu Tuy.”
Đàm Châm từ từ ngẩng đầu, hốc mắt đỏ hoe nhìn Dung Giam, trong đôi mắt trong suốt được ánh trăng chiếu rọi, nhìn thấy dáng vẻ của chính mình.
“Vậy tôi đưa em về thăm bà ngoại, được không?”
Người trên lưng không lập tức trả lời.
Dung Giam kiên nhẫn chờ đợi, cảm nhận được sự thay đổi rất nhỏ trong hơi thở kia.
Qua một lúc lâu, mới nghe được một tiếng đáp cực nhẹ, nhưng dường như đã trút bỏ được gánh nặng đè nén: “...Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play