Dung Giam đến từ lúc nào không ai hay biết, chỉ thấy anh đã ngồi ngay trên chiếc ghế tạm bợ được chuyển đến bên cạnh cậu.
Hiếm hoi lắm anh mới không mặc bộ vest sẫm màu. Anh khoác một chiếc áo len cổ chữ V dệt từ lông cừu màu yến mạch, giữa hai hàng lông mày vẫn còn chút mệt mỏi nhàn nhạt của một chuyến bay đường dài, ánh mắt vẫn trầm tĩnh và lạnh lùng, nhưng lại đang chăm chú nhìn cậu không chớp.
Dung Giam cúi người, khoảng cách rất gần, gần đến mức Đàm Châm có thể nhìn rõ trong mắt anh phản chiếu hình ảnh mái tóc hơi rối của mình, cùng với vẻ mặt còn ngơ ngác sau khi tỉnh giấc.
“Đánh thức em à?” Giọng Dung Giam trầm thấp dễ nghe, không nghe ra quá nhiều cảm xúc.
Anh tự nhiên đưa tay lên, lòng bàn tay khô ráo và ấm áp cực kỳ tự nhiên áp lên gương mặt lạnh và tinh tế của Đàm Châm, khẽ vuốt ve một chút, như thể đang xác nhận nhiệt độ.
Động tác này quá đỗi thân mật và tự nhiên, mang theo một sự quen thuộc và cảm giác chiếm hữu bẩm sinh.
Không khí trong khu nghỉ ngơi của đoàn làm phim dường như đóng băng lại tại khoảnh khắc này. Xung quanh đó, lác đác vài nhân viên và diễn viên đều theo bản năng nín thở, ánh mắt họ nhìn thẳng hoặc lén lút hướng về cảnh tượng không ngờ tới này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play