Nhân vật phản diện thường chết vì nói quá nhiều, mà Triển Sách chính là một trong những bậc thầy ở khoản này.
Lộ Nguyệt còn chưa mở miệng hỏi, hắn đã tự bô bô khai tuốt ra mọi chuyện.
“Có phải đang thắc mắc sao tao lại biết không? Đương nhiên là anh Tạ nói cho tao biết. Tao đã nói rồi, một kẻ bình thường như mày không thể ở bên cạnh anh Tạ lâu được."
Lộ Nguyệt chẳng hề ngạc nhiên.
Cô nghi ngờ Tạ Tu Dục kiếp trước chắc là hoàng đế trong phim cung đấu, chỉ thích xem thuộc hạ của mình đấu đá nhau.
Người khác thì đấu dế, còn Tạ Tu Dục đấu người.
Nhưng cô sợ Tạ Tu Dục, chứ tuyệt không sợ Triển Sách. Hắn đâu có trả lương cho cô.
Lộ Nguyệt nhướng mày, không khách khí mà mỉa mai lại: “Vậy cứ chờ mà xem, để coi đến lúc đó ai mới là kẻ bị dạy cho một bài học. Tôi chẳng sợ loại người ức hiếp kẻ khác mà còn phải rủ thêm đồng bọn mới dám ra tay như anh đâu.”
“Chậc chậc, loại người như anh mà ra đường, chó cũng phải tránh xa mấy mét ấy chứ?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT