Nhưng Lý Tranh quá gian xảo, có khi đã kịp thủ tiêu hết chứng cứ.
Nữ cảnh sát đưa tới đĩa trái cây. Khương Duệ thực ra cũng đang đói, vừa cầm một quả cà chua bi lên định ăn, bỗng ánh mắt cô khựng lại, nhìn chằm chằm mâm trái cây đầy màu sắc. Trong đầu như có tia sáng lóe lên.
“Em cảm thấy hắn thật ra không hề thông minh tới mức ấy. Chỉ là tự nhận mình giỏi, thực chất thì tự phụ. Thành tích thi đại học cũng chẳng nổi bật gì, mà lại cứ đổ hết nguyên nhân thất bại cho hoàn cảnh hay người khác.”
Cô ngừng một chút, rồi nói tiếp:
“Trên bàn hắn có mấy cuốn tiểu thuyết trinh thám. Em đoán là hắn học mấy thủ pháp phạm tội từ trong sách, nhưng áp dụng vụng về, ghép nối lung tung. Giống như mâm trái cây này — nhìn thì ăn được, nhưng hương vị thì chẳng hài hòa gì cả.”
“Thủ pháp giết người của hắn có lúc tinh vi, có lúc lại thô kệch, logic lủng củng, rất dễ để lộ sơ hở.”
Ví dụ như cái đinh mũ to tướng, hay chuyện dám ra tay ngay giữa đường, chuyện để Tôn Thắng làm rơi bật lửa, chuyện để chó hoang chạy thoát, chuyện để cô phát hiện ra mấy điểm đáng ngờ trong nhà hắn… Hoặc như kiểu nửa tin nửa ngờ, dù chưa chắc cô đã biết được điều gì, hắn vẫn hoảng loạn đến mức lôi cả bốn người vào hang núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play