Dưới đất là một mảnh hỗn độn tanh tưởi. Những khối thịt lẫn dây chằng còn sót lại, có cái mang hình dạng đặc trưng như ngón tay, ngón chân — đều là của con người. Máu đọng thành từng vũng, đỏ thẫm đến ghê người. Tưởng Xuân Linh cùng hai người kia đứng chết lặng, toàn thân run lên, nước mũi nước mắt tuôn lã chã.
Khương Duệ nuốt nước bọt, cố gắng điều tiết hô hấp trong bóng tối, ánh mắt hướng ra xa khỏi vùng ánh sáng đèn không chiếu tới.
Từ chỗ đó vọng lại âm thanh… lạch cạch, lạch cạch, tựa tiếng dao chém xuống thớt gỗ. Chỉ hai nhát là xong một khối thịt, rồi ném ra trước một con chó. Con chó đó đói đến rú rít, nhưng lại không dám tiến lên.
Khương Duệ nhìn rõ rồi. Người đang chặt thịt là một gã đàn ông — tay hắn đang cầm chiếc rìu nhỏ, từng nhát chém xuống… nửa thân người.
Phần trên gần như nát bét, chỉ còn lại đôi chân. Mặc cho đây là thi thể hay không, cảnh tượng máu thịt be bét ấy vẫn đủ khiến người ta phát run. Mà điều khiến bọn họ rợn người hơn cả… chính là họ biết rõ cái xác kia là ai.
Chỉ nhìn chiều dài xương đùi cũng đoán được đó là thi thể một người đàn ông. Là Tôn Thắng — không thể nghi ngờ gì nữa.
Một giọng nói khản đặc vang lên, lạnh lùng, không mang theo chút cảm xúc nào:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play