“Cảm ơn ân nhân, là tôi tự chuốc lấy.”
—
Lần nữa tỉnh lại, Dư Thanh Vận bị đánh thức.
Vừa mở mắt ra, đập vào tầm mắt là trần nhà trắng toát của căn phòng, ánh sáng ngoài trời u ám, đến cả màu trắng kia cũng nhuốm thành xám xịt.
Trên người không hề trầy xước, cô vẫn còn sống.
Dư Thanh Vận thở hổn hển, đầu choáng váng như có màn sương bao phủ. Cô cảm giác trên trán đang đè nặng thứ gì, đưa tay sờ lên mới biết là ai đó đã đặt cho mình một chiếc khăn mặt ướt.
Cô… bị sốt sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT