Dư Thanh Vận theo bước Phong Tễ Nguyệt đi xuống, vừa đi vừa hỏi:
— Người đó là ai?
Phong Tễ Nguyệt hiếm khi im lặng, trầm ngâm hồi lâu mới đáp:
— Là một người quen cũ của tôi.
Giọng nói trầm ấm, giàu từ tính của chàng trai như thể đưa người nghe đắm mình trong cơn gió xuân dịu nhẹ. Nếu không nhìn thấy ánh mắt lạnh nhạt ẩn sâu nơi đáy mắt anh, Dư Thanh Vận đã tưởng thật đó là một cố nhân thân thiết. Nhưng e rằng… kẻ đó có lẽ là kẻ thù.
Khoan đã… con dao găm… và vết sẹo hở nơi cổ của Phong Tễ Nguyệt…
Dư Thanh Vận như chợt hiểu ra điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play