Giống như đi cầu cứu.
Dư Thanh Vận quay người rời đi ngay. Hiện giờ trông nàng như gà hóa cuốc, không khí trong chùa miếu khiến nàng có chút khó thở. Rõ ràng đây chỉ là nghi thức siêu độ bình thường, giọng tụng kinh cũng rất thấp, nhẹ nhàng, nhưng trong mắt Dư Thanh Vận, từng người nơi đây khóe môi đều cong lên một cách kỳ lạ.
Nơi này không nguy hiểm, trực giác nàng bảo vậy. Nhưng nội tâm nàng lại đầy sợ hãi, sợ hãi tất cả xung quanh, sợ hãi con đường nhỏ hôm qua khiến nàng suýt mất mạng, may mà tối qua tìm được đường sống. Chính vì đã trải qua chuyện đó, nên nàng bây giờ mang theo danh nghĩa, nhưng lại bắt đầu sợ hãi chốn này, sợ hãi những người ở đây.
Đột nhiên, Dư Thanh Vận hiểu ra vì sao hôm qua khi nâng dậy Trần Kiệt ở con đường nhỏ, hắn lại sợ hãi một tiểu tăng nhân chỉ chừng mười tuổi như vậy đến vậy.
Nàng muốn sống sót, mà muốn sống sót thì nhất định phải mạo hiểm.
Dư Thanh Vận đi tới phòng khách, thấy Trần Kiệt đã tắm rửa sạch sẽ, trên cổ đeo chiếc khăn len, ngồi xếp bằng trên đệm bồ đề trong phòng khách, chăm chú nghe một tiểu tăng nhân nói chuyện.
Đó chính là tiểu tăng nhân hôm qua đi con đường nhỏ tìm họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play