Phản ứng đầu tiên của Tang Lê là từ chối, bèn vội viện cớ: “À không cần đâu, lát nữa em phải đến nhà hàng làm thêm, anh đưa em về không tiện đường.”
Lục Đình Hách híp mắt, đáy mắt sâu thẳm tựa như mực đen cuộn sóng.
Anh vớ lấy túi đựng đồ vẽ trên ghế ăn đeo lên vai, nhìn Tang Lê với vẻ cười như không cười: “Em đi theo tôi, nếu không bộ dụng cụ vẽ của em sẽ thuộc về tôi đấy.”
Tang Lê cắn môi đỏ, trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Tư Dụ, cô đi theo Lục Đình Hách ra khỏi căn hộ cao cấp ở Hồng Tinh Thành.
Hai người im lặng đi suốt quãng đường vào khu dân cư. Cuối hạ, hàng cây ngô đồng trong khu vẫn cành lá xum xuê, ánh đèn đường xuyên qua tán lá rộng rọi xuống, có chút chói mắt.
Tang Lê cứ đi theo sau bóng lưng cao ráo ấy, trong cơn mơ hồ, cô dường như lại nhìn thấy chàng thiếu niên mặc áo sơ mi đồng phục trắng, phóng khoáng ngang tàng của năm thi đại học.
Đột nhiên, Lục Đình Hách xoay người lại, đôi mắt đào hoa dưới mái tóc lòa xòa tràn ngập ánh sao vỡ vụn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT