Bánh sandwich mới ăn được một nửa, xe buýt đến rồi, Tang Lê lúc này mới nhận ra mình đã ngơ ngác ngồi ở đây hơn hai tiếng đồng hồ.
Cô cầm túi, ngơ ngác đứng dậy, lên chuyến xe buýt về nhà trọ.
Lúc này đã qua giờ cao điểm tan làm, trên xe buýt rất vắng, Tang Lê chọn một vị trí phía sau rồi ngồi xuống.
Cô từ từ quay đầu lại, ánh mắt hướng về ô cửa sổ xe bị màn đêm nhuộm đen như mực.
Bên ngoài cửa sổ, đèn đuốc huy hoàng, xe cộ tấp nập, thế nhưng, đằng sau sự náo nhiệt ồn ào này, cô lại cảm thấy một nỗi cô đơn và mờ mịt khó tả, không biết thành phố rộng lớn này còn có chỗ dung thân cho cô không.
Tang Lê từ nhỏ lớn lên ở một thành phố nhỏ phía Nam tên là Nam Thành, khi lớn hơn một chút, cô theo bố mẹ chuyển đến thành phố Tân. Khi đó cô từng nghĩ rằng thành phố Tân chính là nơi lớn nhất, phồn hoa nhất thế giới.
Sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, nhờ thành tích xuất sắc, cô nhận được học bổng của trường trung học Đế Kinh đến Kinh Bắc, mãi đến lúc đó cô mới nhận ra, nhận thức tự cho là đúng của mình trước đây chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play