Dương Tam Lang nắm tay tân nương, ánh mắt ngập tràn vui mừng, chẳng hề che giấu:
“Phu nhân, vì nàng, hai tháng nay ta ngày ngày luyện chữ, khổ học thơ văn. Hôm nay, chẳng khiến nàng mất mặt đó chứ?”
Hôm nay là đại hôn của Dương Tam Lang, niềm vui hân hoan không giấu được nơi khoé mắt, dẫu tiết trời oi ả, hắn vẫn sợ Mân Nhi mệt mỏi, dứt khoát bế nàng ngang người, ôm lên kiệu hoa.
Cử chỉ ấy khiến mọi người vỗ tay cười vang.
Thẩm Trang Nhi một tay dắt Song Song, một tay nắm lấy đệ đệ Thẩm Đằng, nhìn cảnh tượng trước mắt mà rơi nước mắt. Có được một phu quân như thế, dù phía trước là bụi gai hay giông tố, cũng chẳng sợ hãi, bởi đã có người che chở cùng bước.
Rốt cuộc, cả đời này, đã có một người mưa gió đồng hành, một lòng son sắt chẳng đổi thay.
Duy chỉ có Tào thị trong lòng vẫn vương tơ lo nghĩ. Buổi tối hôm ấy, nhân buổi gia yến, bà lặng lẽ kéo Thẩm Trang Nhi sang một bên, thì thầm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT