Vương phu nhân dần dần lấy lại đôi phần tự tin. Nàng còn nhớ, thuở trước vào kỳ nguyệt thủy, từng cố ý mượn cớ đưa một mỹ thị thiếp đến trước mặt Vương Khâm để dò xét tâm ý. Thế nhưng, y thẳng thừng cự tuyệt. Một người như thế, há lại đặt tâm tư nơi Thẩm Trang Nhi?
Thẩm Trang Nhi ngoài gương mặt ra thì gia thế, tài trí đều không sánh được với nàng. Nàng lại suy nghĩ nhiều rồi.
Chiều tà buông xuống, cơn mưa phùn cũng đã tạnh. Phu thê Thẩm Trang Nhi và Chu Khiêm thong dong trở về vương phủ.
Sau bữa tối vội vàng, Chu Khiêm tự tay đưa Trang Nhi về hậu viện. Nàng vừa về tới đã lập tức ngâm mình trong thau nước ấm, thoải mái tẩy sạch mỏi mệt, rồi ỷ vào gối mềm mà thiếp đi. Hôm nay tâm tình nàng phấn khởi không ít, lời phê của vị đại sư nơi linh đài tựa như mang đến một luồng tin tưởng ấm áp.
Trang Nhi nhẹ lòng, nhưng Chu Khiêm trong dạ lại tràn đầy u ám, xoay người hồi thư phòng, nét mặt trầm mặc. Khúc Nghị đã dâng lên chiếc áo choàng bị thấm sương – Vũ Thường.
Ôn Ninh trông thấy vật kia còn vương ẩm ướt, nghi hoặc hỏi:
“Vương gia, chuyện này là thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT