Vương Sanh ánh mắt dại đi, rồi dần dần khôi phục thần trí. Nàng ngẩng đầu, nhìn tẩu tẩu đang thất sắc không thôi, giọng nhẹ như tơ:
“Tẩu tẩu, người chớ vì muội mà tranh cãi với ca ca. Không đáng đâu…”
Ánh mắt nàng dần dần chuyển hướng, đối diện với Vương Khâm đang giận dữ, thanh âm tuy nhỏ nhưng rõ ràng vô cùng:
“Ca, muội đi… Người đừng làm khó tẩu tẩu.”
Nói đoạn, Vương Sanh quỳ gối xuống, dập đầu với cả hai người. Sau đó vịn tay nha hoàn, bước đi xiêu vẹo rời khỏi gian phòng.
Vương phu nhân nhìn bóng lưng kiên quyết mà cô độc của nàng, trong lòng xót xa khôn tả, nước mắt rơi lã chã. Bà hung hăng lườm trượng phu một cái, rồi cũng vội vã chạy theo ra ngoài.
Bà tự mình đưa Vương Sanh lên xe ngựa, dặn dò bà tử đáng tin cậy đi theo hộ tống, sau đó lại lập tức tất tả đến hậu viện thăm Ninh Thiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play