Ninh Thiến vừa dứt lời, các vị phu nhân, tiểu thư trong nội đình không khỏi che miệng cười khẽ, tiếng cười râm ran như chuông bạc.
“Dục Vương phi tài nghệ bình thường, ai ai cũng rõ. Nay Ninh cô nương thỉnh nàng tấu đàn, chẳng phải là cố ý khiến người mất mặt hay sao?”
Vương Sanh ngồi ở hàng sau, lạnh lùng nhếch môi. Nàng biết rõ, Xương Vương là muốn mượn tay Ninh Thiến để bêu xấu Thẩm Trang Nhi, cũng là để cho Chu Khiêm tận mắt nhìn thấy người bên cạnh mình thấp kém đến thế nào – một người ngay cả đứng bên cạnh hắn cũng không xứng đáng.
Thẩm Trang Nhi vốn đã là người thua kém giữa đám Vương phi, nếu ngay cả trắc phi cũng không bằng, thì làm gì còn mặt mũi sống tiếp trong phủ? Chi bằng sớm thu xếp chăn gối, lui về làm một thị thiếp an phận.
Mọi ánh mắt lúc này đều đổ dồn về phía nàng, giống như đang xem một vở kịch thú vị. Có người cười nói:
“Dục Vương phi dung mạo khuynh thành, chẳng lẽ đánh đàn cũng như thế?”
“Dục Vương điện hạ văn võ toàn tài, Dục Vương phi tất cũng phải tinh thông cầm kỳ thi họa. Hôm nay có dịp, chúng ta thật mong được nghe một khúc cho thỏa lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT