Lục Vương phi phe phẩy ngọc phiến trong tay, khóe môi cong cong nhưng mang theo ý chua chát, cất giọng giễu cợt:
"Vẫn là Thất đệ muội có phúc khí thật, đến thị thiếp Hoàng hậu nương nương ban xuống cũng dám thẳng thắn từ chối, không cần là không cần, thật đúng là khí độ bất phàm."
Lời lẽ nhẹ nhàng, nhưng hàm ý châm chọc chẳng hề che giấu. Dù người ngoài chẳng hay biết chuyện, song Lục Vương phi trong lòng lại tỏ tường mọi điều. Chính nàng cũng từng nhúng tay vào chuyện kia, ngặt nỗi mấy hôm trước, Lục Vương vào cung cùng Hoàng hậu, bị trách phạt thậm tệ. Trong cơn bực bội không chốn trút giận, y quay về trút hết lên người nàng một trận mắng như tát nước.
Từ lâu nàng đã chẳng thuận mắt Thẩm Trang Nhi. Ngày trước, chính nàng là vị hoàng tức dung mạo xuất chúng nhất, nào ngờ Thẩm Trang Nhi gả vào trước, từng bước vượt mặt, khiến nàng nuốt hận vào lòng. Nay thù xưa hận cũ cộng lại, nào còn để ý tình cảnh hiện thời, liền buông lời đâm chọc.
Cửu Vương phi – vốn xưa nay đầu óc mơ màng nhưng không đến nỗi hồ đồ – lập tức tò mò chen vào, đôi mắt rạng rỡ ánh bát quái:
"Lục tẩu, câu ấy là ý gì? Chẳng lẽ Thất tẩu dám cự luôn người mà mẫu hậu ban tặng?"
Chưa đợi Lục Vương phi đáp, Ngũ Vương phi – người ngồi bên cạnh Thẩm Trang Nhi – đã cười nhẹ, giọng hòa giải:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT