Đêm qua, một hạt mưa xuân rơi khẽ trên trán ngọc, nàng không hề phát ra tiếng động.
Chu Khiêm cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó khác lạ, vừa định mở miệng hỏi han, lại cảm thấy đôi tay ngọc của nàng đã vòng qua cổ mình, nhẹ nhàng vùi khuôn mặt tái nhợt vào bờ vai chàng, hơi thở yếu ớt mà chặt chẽ, tựa hồ chẳng muốn rời xa.
Hôm sau, trời còn tờ mờ sáng, Chu Khiêm đã tỉnh giấc trước tiên. Mỗi khi rời giường, Thẩm Trang Nhi đều tự mình hầu hạ chàng thay vương phục, nhưng hôm nay, nàng lại ngủ say như bị kéo vào giấc mộng triền miên, chẳng hề cựa quậy. Chu Khiêm vừa tự thay trung y vừa nghiêng đầu nhìn nàng, gương mặt nhỏ nhắn trắng như ngọc khẽ rúc trong chăn gấm mềm mại, nơi đuôi mắt vẫn vương lại chút đỏ hồng chưa phai hết từ đêm qua.
Chàng nhớ đến đêm qua có phần hơi mạnh tay, cũng chẳng đành lòng lay nàng dậy, đành lặng lẽ vào tịnh thất.
Ngoài thư phòng, gã sai vặt đã đem vương phục chuẩn bị sẵn. Lợi dụng lúc Chu Khiêm đang trong tịnh thất, Hách ma ma khẽ hé cửa nội thất ngó vào, thấy vương phi vẫn còn say ngủ, liền sững người. Đang định gọi nàng thì Chu Khiêm đã khoác trung y từ tịnh thất bước ra, không hề tỏ ý trách phạt, Hách ma ma chỉ đành cúi đầu, cẩn thận thay chàng chỉnh y phục.
Tiễn chủ tử xuất môn trong tâm trạng thấp thỏm, Hách ma ma và Nghe Vũ đứng dưới mái hành lang, đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đầy hồ nghi.
Nghe Vũ đưa mắt liếc khắp lượt rồi hạ giọng hỏi:
“Vương phi… còn chưa tỉnh sao?”
Lưu Hà khẽ gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play