“Khoan đã!”
Thêu Yên đang rối như tơ vò, bỗng trông thấy Hầu phu nhân cùng bà tử chậm rãi bước đến. Trong phút chốc như bắt được chiếc phao cứu mạng, nàng vội buông tay tỳ nữ, nhào tới quỳ phịch trên nền đá trước mặt Hầu phu nhân, nước mắt lưng tròng, ôm chặt lấy chân bà mà khóc nức nở:
“Dì ơi! Xin dì làm chủ cho Yên nhi… Sau giờ ngọ yến, Yên nhi chỉ ra đình hóng mát, không ngờ chạm mặt biểu huynh. Biểu huynh vừa trông thấy Yên nhi… liền lập tức xông đến, ôm chặt Yên nhi vào lòng… Yên nhi hết lòng giãy giụa, nhưng nào có địch nổi sức biểu huynh…”
Lời nói còn chưa dứt, nàng đã khóc nấc từng hồi, dáng vẻ nhu nhược đáng thương, khiến người ngoài nhìn mà không khỏi động lòng trắc ẩn.
Hầu phu nhân nghe xong, huyệt thái dương liền nhói đau từng đợt. Dẫu trong lòng chẳng vui gì khi chuyện mất mặt này xảy ra giữa yến hội đầy khách khứa, nhưng mọi việc đã đến nước này, chi bằng nhân cơ hội này định luôn danh phận cho Thêu Yên. Bà thu lại nét giận dữ, ôn tồn nói:
“Thôi đi… Yên nhi cũng là tiểu thư khuê các thanh bạch, nay đã lỡ rồi thì hãy nạp làm lương thiếp, cũng xem như đôi bên có chỗ dựa nương...”
Lời còn chưa kịp dứt, từ phía sau vang lên một tiếng nói trầm thấp, đầy uy nghi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT