Trên đường trở về, Chu Khiêm nhớ lại dáng vẻ nàng năm nào—vì thèm ăn mà ngượng ngùng cúi đầu, vì hắn mà gượng cười chịu đựng. Khi ấy, hắn rõ ràng biết nàng thích ăn cua, nhưng chẳng mấy để tâm. Chỉ là chuyện ăn uống, hắn nghĩ, có gì đáng để để ý?
Nhưng hiện giờ nghĩ lại… từng chút áy náy lan tràn trong lòng như rễ cỏ mọc kín, gặm nhấm từng tấc lương tâm.
“Hiện tại là mùa cua béo… Nàng vốn thích ăn, truyền người chọn loại lớn nhất, béo nhất, đóng thành một sọt, đưa đến phủ nàng...” – Chu Khiêm khẽ dặn, giọng trầm lặng, lại thêm một câu, như ngại người nghe không hiểu tấm lòng:
“Cũng đưa đến Thẩm gia một sọt.”
Lời phân phó đứt quãng, nhưng mười phần chân ý. Ôn Ninh và các cung nhân ở bên đều nghiêm túc ghi nhớ.
Nhìn ánh mắt ôn hòa của Ôn Ninh, Chu Khiêm hơi xấu hổ, quay mặt qua chỗ khác, mặt hơi ửng hồng, khẽ nói:
“Đừng đứng đó cười ngây ngốc nữa, mau đi chuẩn bị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play