Hoàng đế vừa nghe lời Vương Khâm, sắc mặt càng lúc càng âm trầm, hàn khí toát ra từng tấc.
Trấn Bắc Vương năm xưa là huynh đệ vào sinh ra tử với Hoàng đế, chinh chiến khắp nơi, công lao hiển hách, được phong là vị vương khác họ duy nhất trong triều. Nhưng dần dà quyền thế che mắt lòng người, hắn cậy sủng sinh kiêu, âm thầm cấu kết Mông Ngột, mưu đồ thâu tóm binh khí, tăng cường thế lực Trấn Bắc Vương phủ, ý đồ soán nghịch rõ rệt.
Hoàng đế vì việc này giận đến thấu tim, chính Vương Khâm năm ấy liều mình trừ đi mối hoạ tâm phúc ấy. Cũng nhờ công lao đó, hắn mới từ Giang Nam Tổng đốc bước vào nội các, ngồi đến ngôi vị thủ phụ khi tuổi hãy còn xuân xanh.
Hoàng đế vẫn xem hắn như nửa đứa con, sủng ái không khác gì hoàng tử, mà Vương Khâm cũng không khiến người thất vọng.
Khi nghe Hoàng đế hỏi đến Thái tử phi, Vương Khâm chỉ cúi đầu đáp:
“Năm ấy triều cục bất ổn, thần không dám vì việc riêng mà làm phiền Thánh thượng. Sau này... cũng đành buông quên.”
Hoàng đế hừ lạnh, ánh mắt sắc như kiếm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT