Hôm nay, nàng khoác lên người bộ cung trang đỏ thẫm, ống tay áo rộng buông rũ, dung nhan diễm lệ không gì sánh được. Gương mặt ấy vốn đã đẹp, nay lại càng lộng lẫy khuynh thành, tựa đóa mẫu đơn nở rộ giữa ngày thu rực nắng. Chu Khiêm nhìn nàng, ánh mắt không tự chủ mà si mê đến thất thần.
Hóa ra, khi một người đã rơi vào lưới tình, bất luận dung mạo kia trang điểm ra sao, đều trở nên tuyệt mỹ. Bởi lòng đã nguyện yêu, thì mọi vẻ ngoài đều hóa thành điều hoàn mỹ. Khi yêu thật lòng, người ta không còn muốn ép buộc, càng chẳng muốn trói buộc – nếu còn trói buộc, ắt chẳng phải là yêu.
Thẩm Trang Nhi khẽ nắm làn váy, đôi mi rủ xuống, vẻ mặt trống rỗng, ánh mắt như mất đi sinh khí.
Chu Khiêm lặng lẽ nhìn nàng, chẳng hé nửa lời.
Hôm nay, nàng dối hắn vào cung, lại chưa từng mở miệng biện giải. Hắn cũng chẳng hỏi.
Một người xem thường cảm nhận đối phương, một người lại chẳng màng cách người kia đối xử. Tựa hồ giữa hai người, vốn không còn ai bận tâm đến nhau.
“Thiên Lãnh,” Chu Khiêm nhẹ giọng, “ta đưa nàng hồi phủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play