“Thái tử phi nương nương, xin người nương tay... Việc này, chúng ta tạm gác lại có được chăng? Bệ hạ vừa mới nôn ra một ngụm huyết lớn, một nửa vì thương tích chưa lành, một nửa e là bị nương nương làm tổn thương long thể… Mong nương nương hồi phủ trước, tĩnh tâm suy nghĩ lại rồi hãy quyết định.”
Phùng Anh vừa dứt lời, Thẩm Trang Nhi đã trừng mắt, đôi mày liễu nhíu lại:
“Ta không hề có ý làm bệ hạ tức giận. Người hỏi, ta chỉ thành thật trả lời. Về chuyện hòa ly... ta đã cân nhắc kỹ càng từ rất lâu rồi!”
“Ôi trời đất ơi...” Phùng Anh chợt nghẹn ngào khóc rống như cha mẹ vừa qua đời, giọng lão run rẩy:
“Đều tại lão nô bất tài, không chăm sóc tốt cho bệ hạ. Tội đáng muôn chết, đáng muôn chết a!”
Lão dùng cả hai tay, tự vả vào mặt mình không nương tình, tiếng “bốp bốp” vang lên giòn tan, chỉ chốc lát hai má đã sưng đỏ như gan heo.
Thẩm Trang Nhi không buồn để tâm đến lão, chỉ hậm hực kéo cửa điện, lúc này mới phát hiện bên trong có một tiểu nội thị đang giữ chặt then cửa. Một nữ tử sức lực yếu nhược như nàng sao có thể địch lại nam tử rắn chắc?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT