Trương Kiến Lâm vẫn co ro một bên không dám nhúc nhích, giờ nhìn thấy ánh mắt căm hận của bạn, hắn có chút chột dạ quay đi.
"Kỳ, chúng ta nên đi thôi!"
Lâu Phong thấy đã dạy dỗ hai người này gần đủ, liền gọi Lâu Kỳ chuẩn bị rút lui.
"Cậu ra trước đi, lái xe đến đầu hẻm chờ tôi. Tôi còn một việc chưa làm xong."
Lâu Kỳ vẫn chưa chơi đủ, sao nỡ đi ngay được. Hắn thúc giục Lâu Phong đi lấy xe, còn mình thì ở lại.
"Vậy cậu nhanh lên một chút."
Lâu Phong bất đắc dĩ lắc đầu rồi quay người biến mất ở đầu hẻm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT