Hứa Vệ Hoành cười một cách bỉ ổi, vịn tường đi vào trong. Còn chưa đi được hai bước, gã đã cảm thấy sau lưng đau nhói rồi ngất đi. Nghiêm Tân Quốc đứng cạnh cũng không kịp phản ứng đã bị đánh gục.
Lâu Phong một tay túm một ống quần, lôi hai người vào sâu trong hẻm, cuối cùng ném họ xuống trước mặt Trương Kiến Lâm.
"A a a! Các. . . các người giết người rồi! Cứu mạng! Có ai không? Ở đây có người giết người. . ."
Trương Kiến Lâm thấy máu trên đầu Hứa Vệ Hoành và Nghiêm Tân Quốc, lập tức sợ vỡ mật. Cảm nhận được sự ẩm ướt dưới thân, hắn xấu hổ nhắm mắt, gân cổ lên gào thét.
Lâu Kỳ thấy vậy cũng đành đánh ngất gã. May mà bên cạnh là khu giải trí, tiếng nhạc át cả con phố, người bên ngoài căn bản không thể nghe thấy tiếng kêu cứu ở đây.
"Phong, sao cậu lại đánh ngất họ rồi lôi vào đây? Nhìn xem, lão già này sợ đến tè ra quần rồi kìa."
Một mùi khai nồng nặc bốc lên từ người Trương Kiến Lâm. Hắn trách móc nhìn Lâu Phong đang im lặng đứng bên cạnh, tên đồng đội này đúng là ngốc hết thuốc chữa, lần nào cũng phá hỏng chuyện tốt của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play