Biết được đầu đuôi sự việc, Quý Tử Khê tuy rất tức giận với hành động của mẹ, nhưng dù sao cũng là mẹ mình, anh vẫn không thể làm ngơ. Anh phải ra ngoài nghĩ cách, không thể để mẹ ở trong này quá lâu.
"Ừ ừ, mẹ nhất định không gây chuyện. A Khê, con phải nhanh lên, không được thì gọi cho ông ngoại. Mẹ không muốn ở trong này, vừa bẩn vừa thối, giường lại cứng, nằm đau hết cả người. . ."
Mẹ Quý nắm chặt song sắt trước mặt, ghét bỏ nhìn quanh. Hôm nay bà ta mới biết nhà tù là thế này, thật sự không phải là nơi dành cho người ở.
"Hehehe, vị phu nhân này, bà nói vậy tôi không hài lòng đâu nhé. Bà ở đây được phòng riêng, có cả nhà vệ sinh, đãi ngộ này còn tốt hơn chúng tôi, bà còn muốn thế nào nữa? Có cần tôi mang cho bà một cái giường nệm lớn không? Đi tù mà còn nhiều yêu cầu thế, bà cũng vừa phải thôi! Hơn nữa, cục chúng tôi thực hiện chính sách mới, phòng này ngày nào cũng dọn dẹp, bẩn thối ở đâu ra? Không chiều cái bệnh nhà giàu của bà được đâu!"
Nữ cảnh sát bên cạnh vốn đã không ưa những kẻ đi cửa sau. Nghe người đàn bà này phàn nàn, ánh mắt cô đầy vẻ khinh bỉ. Sự thật là sự thật, người này còn muốn giấu con trai mình. Cô thấy vị phu nhân này cũng lớn tuổi rồi nên không vạch trần.
Vậy mà người đàn bà này còn dám ca thán. Đây là nơi để rửa sạch tội lỗi, so với những khách sạn hoa lệ bên ngoài còn sạch sẽ hơn không biết bao nhiêu. Bà ta là một người phạm lỗi, không biết hối cải, lại suốt ngày chê bai này nọ.
"Cô. . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play