"Không cần đâu ông ngoại, trời tối rồi, ông nên nghỉ ngơi đi ạ! Cháu tự vào được rồi, đợi cháu ra rồi sẽ báo lại tình hình cho ông, để ông không phải chạy qua đây một chuyến."
Quý Tử Khê vội vàng từ chối việc An lão gia tử đến. Với tính cách của ông ngoại, nếu thấy mẹ phải chịu khổ trong đó, chắc chắn sẽ không để yên. Đến lúc đó sự việc càng ầm ĩ, có khi họ lại trở thành nhà họ Lâm thứ hai.
"Cũng được, ông sẽ gọi một cuộc điện thoại, lát nữa sẽ có người đến đón cháu. Sau khi gặp xong thì nhắn tin cho ông."
An lão gia tử nghe cháu ngoại nói vậy, liền bỏ ý định đến đó. Để A Khê thuật lại cũng được, vừa vặn ông đi hỏi thăm xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
"Vâng, con biết rồi, tạm biệt ông ngoại."
Cúp điện thoại, Quý Tử Khê ngơ ngác đứng một mình tại chỗ, đầu óc không biết đang nghĩ gì, cả người trông vô cùng cô đơn.
Khoảng hơn mười phút sau, nữ cảnh sát lúc nãy bước ra, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn. Người này không biết là ai mà có thể khiến cấp trên trực tiếp gọi điện cho cô bảo dẫn anh ta vào gặp người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play