Mẹ Quý nói xong liền ngồi bệt xuống đất, nước mắt lã chã rơi, vẻ vênh váo lúc nãy đã biến mất sạch, trông hệt như một bà lão bị bắt nạt. Nhưng miệng lưỡi thì chẳng chút nể nang.
"Cháu trai đáng thương của ta ơi! Không biết nó theo con đàn bà ác độc kia sống những ngày tháng thế nào, đến mặt mũi cũng không cho ông bà già này gặp, ta đúng là đổ tám đời vận xui mà! Để con trai ta cưới phải thứ đàn bà trời đánh, bình thường không hiếu thuận với bố mẹ chồng thì thôi, lại còn không giữ đạo làm vợ, đi khắp nơi quyến rũ đàn ông, cắm sừng con trai ta. Loại đàn bà như nó phải bị bắt đi tù mới đúng. . ."
Lâu Vân Lạc và Lục Cần Vũ vừa đến đầu cầu thang đã nghe thấy tiếng chửi rủa độc địa của mẹ Quý. Lông mày Lục Cần Vũ giật giật vì tức giận, chỉ muốn xông lên cho người đàn bà kia vài đá để bà ta câm miệng.
"Thôi đi, cảnh sát sắp đến rồi, lỡ họ thấy mặt bà ta có vết thương thì không hay."
Lâu Vân Lạc giữ lấy bàn tay đang nắm chặt của Lục thiếu tướng. Hôm nay cô cũng coi như được mở mang tầm mắt, vốn tưởng bộ dạng chua ngoa thường ngày của mẹ Quý đã là giới hạn của sự đáng ghét rồi, không ngờ mụ già họ Quý này còn có thể vô liêm sỉ hơn nữa. Đúng là dùng hành động để giải thích cho họ thế nào là "sống lâu thêm ngu".
"Nhưng con mụ điên này. . ."
Lục Cần Vũ nhíu chặt mày. Tuy người đàn bà điên kia mắng là Lâu Vân Khởi, nhưng thân phận này hiện tại là Lạc Nhi đang dùng, anh thật sự không nhịn được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT