Tần Tử Lộ vốn đã nén giận, nhìn mẹ Quý tự tiện mở cửa từng phòng của họ, cơn giận của anh cứ thế bùng lên. Hơn nữa, anh muốn nhanh chóng giải quyết, đuổi người đàn bà này đi, để ông nội không phát hiện ra chuyện bất thường mà chạy ra làm ầm ĩ lên, nên anh trực tiếp chỉ ra phía cầu thang bảo mẹ Quý cút đi, giọng điệu vô cùng khó chịu.
"Anh, đây là mẹ của Quý Tử Khê."
Tần Dung Dung đương nhiên là nhận ra mẹ Quý. Mẹ Quý không chỉ là bạn thân của mẹ cô, mà còn là mẹ của Quý Tử Khê. Hồi còn thích Quý Tử Khê, cô đã không ít lần lấy lòng người đàn bà này. Nhưng những lần cô gặp mẹ Quý, bà ta luôn có vẻ điềm tĩnh, ung dung, chứ chưa bao giờ thấy bộ dạng. . . chanh chua thế này.
Cô kéo nhẹ vạt áo Tần Tử Lộ, nói cho anh biết thân phận của người đàn bà này, nhắc anh giải quyết nhanh gọn, rồi không nói gì nữa. Cô cũng không ngốc, mẹ Quý tìm được đến đây chắc chắn không thể thiếu sự giúp đỡ của mẹ cô. Bây giờ cô chỉ hy vọng anh họ Lục không quá tức giận.
Cô đã từng thấy anh họ Lục cưng chiều chị dâu đến mức nào. Chuyện này mà ầm ĩ lên, anh họ Lục chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mẹ cô, đến lúc đó anh ấy sẽ làm gì, cô thật sự không biết.
"Tôi không đến gây sự, tôi chỉ đến tìm cháu trai của tôi. Có phải các người đã giúp con đàn bà Lâu Vân Khởi kia giấu cháu tôi đi rồi không? Mau giao nó ra đây, tôi muốn đưa nó về nhà ăn Tết, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát các người bắt cóc trẻ em!"
Mẹ Quý đã lật tung gần nửa tầng hai mà không thấy một bóng người, trong lòng bà ta cũng rất bực mình. Bây giờ lại nghe một thằng nhóc ranh như Tần Tử Lộ dọa nạt mình, cơn tức của bà ta cũng bùng lên, không còn để ý đây là địa bàn của Tần gia nữa, chỉ thẳng vào mũi Tần Tử Lộ mà mắng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT