Nhiệm vụ đã hoàn thành, Viên Vịnh Liên tìm đại một lý do để rời đi, bà ta không muốn đứng đây chờ bị ông cụ mắng.
Khi thấy hai người Lâu Vân Lạc ở cửa, bà ta hằn học lườm Lâu Vân Lạc một cái, nghiến chặt răng gần như muốn nát. Nhưng vì có Cần Vũ ở đó, bà ta cũng không dám nói gì thêm, lách qua họ rồi ra khỏi phòng.
"Vừa rồi hai người có xảy ra chuyện gì không?"
Lục Cần Vũ hơi nhíu mày. Sáng nay thái độ của mợ Hai tuy không tốt nhưng cũng không đến mức căm phẫn như vậy. Chẳng lẽ họ lại vừa có xích mích gì sao?
"Thực ra cũng không có gì, bà ấy nói em giả vờ yếu đuối để lấy lòng thương của anh, nói sau khi anh biết bộ mặt thật của em nhất định sẽ cho em một bài học, đại loại là bà ấy đang chờ xem kết cục của em thế nào thôi!"
Lâu Vân Lạc nhún vai, không phúc hậu mà mách lẻo, khóe miệng cứ cong lên, ngón tay nghịch ngợm gãi vào lòng bàn tay anh, mắt ánh lên ý cười trêu chọc.
"Thiếu tướng Lục, tôi cũng rất muốn biết, sau khi anh nhìn thấy bộ mặt thật của tôi, anh sẽ cho tôi một bài học như thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play