"Ồ, không phải của tôi, lẽ nào là của bà? Thân là mợ mà còn tơ tưởng cháu trai, không thấy ghê tởm quá sao?"
Ánh mắt Lâu Vân Lạc nhìn Viên Vịnh Liên mang theo sự lạnh lẽo vô tận. Coi như bà ta xui xẻo, đụng phải lúc cô đang không vui.
"Cô, cô nói bậy bạ gì đó?"
Viên Vịnh Liên tức đến đỏ mặt. Người phụ nữ không biết xấu hổ này, không biết đến luân thường đạo lý, mở miệng ra là nói năng hàm hồ.
"Nói bậy? Vậy bà đỏ mặt làm gì?"
Lâu Vân Lạc nhướng mày, khóe miệng cong lên một nụ cười lạnh. Chỉ là trêu chọc bà ta một chút thôi, có cần phản ứng lớn như vậy không?
"Nói chuyện với loại người như cô không rõ được. Sớm muộn gì cô cũng sẽ gặp báo ứng. Cô nghĩ Cần Vũ dễ lừa lắm sao, giả vờ yếu đuối là có thể làm nó mềm lòng à. Đợi đến khi nó phát hiện bộ mặt thật của cô. . . Hừ! Tôi chờ xem kết cục của cô."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play