Lục Cần Vũ cười khan hai tiếng. Anh còn tưởng ở tuổi của mẹ vợ thì nên quan tâm đến việc làm đẹp, bảo dưỡng da giống mẹ anh, nên đã chuẩn bị toàn là sản phẩm dưỡng da, chăm sóc da các loại. Sớm biết mẹ vợ thích đọc sách viết chữ, anh đã mua một cái nghiên mực rồi.
"Ừm."
Khóe miệng Lâu Hề Lương nhếch lên một nụ cười lạnh. Không biết nếu nói cho vị Lục thiếu tướng này biết, sách bà đọc là sách dạy cách giết người, liệu anh ta có còn khen bà tao nhã nữa không?
"Không biết Lục thiếu tướng bình thường thích làm những gì?"
"Con à? Trước đây ngoài huấn luyện ra thì vẫn là huấn luyện, còn bây giờ thì. . ."
Ánh mắt anh cưng chiều nhìn về phía Lâu Vân Lạc, khóe miệng nở một nụ cười hạnh phúc, trong lòng thầm nhủ: chăm sóc vợ nhỏ.
Lâu Hề Lương nhìn ánh mắt trìu mến của anh, trong phút chốc có chút hoảng hốt, dường như nhìn thấy người đàn ông của hơn hai mươi năm trước. Lâu Mạch nói không sai, ánh mắt anh nhìn Vân Lạc giống hệt người đàn ông năm đó nhìn bà. Hy vọng Vân Lạc có thể trân trọng, đừng rơi vào kết cục giống như bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play