Khương Mộng Lỵ nghe vậy, lập tức đưa ra ý kiến của mình, dù sao nhà họ Khương cũng nhiều phòng, cho cô ở lại vài ngày cũng không sao, huống hồ chuyện này vốn là do mình gây ra.
"Không hay lắm! Ông nội cậu. . ."
Hoắc Oánh cúi đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đến khi ngẩng đầu lên, gương mặt đã đầy vẻ bối rối, lo lắng.
"Không có gì không hay cả, cứ quyết định vậy đi, để tớ nói với ông. Tuy chuyện hôm nay ông không chiều theo ý tớ, nhưng bình thường ông cũng dễ nói chuyện lắm."
Khương Mộng Lỵ vỗ ngực, ra vẻ cứ để mình lo.
"Vậy thì phiền Mộng Mộng rồi."
Hoắc Oánh không từ chối nữa, gật đầu đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT