Khi Lục Diên vừa xuyên qua đây, từ miệng hệ thống biết được số phận của Dụ Trạch Xuyên, khi đó trong lòng hắn bật cười: Người này sợ không phải là đồ ngốc đi, lớn thế này rồi mà vẫn còn bị đàn ông lừa?
Bây giờ hắn đã hiểu, Dụ Trạch Xuyên thật sự là một đồ ngốc.
Nhốt người khác trong phòng ngủ, còn mình mỗi ngày ngủ ghế sofa.
Dụ Trạch Xuyên nhíu mày dữ dội hất ra nụ hôn của Lục Diên, chỉ cảm thấy người này lại đang nói dối, trong miệng không một câu nào thật lòng. Nhưng lại bị đối phương gắt gao chế trụ gáy, những nụ hôn mang tính xâm lược như mưa rào rơi xuống, không cho phép chút nào né tránh, cho đến khi không thở nổi mới cuối cùng buông ra.
Dụ Trạch Xuyên phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Diên, chỉ là đôi mắt đỏ hoe chẳng có chút uy hiếp nào: “Lục Diên, cậu có phải thật sự muốn tôi giết cậu không?!”
Lục Diên khẽ nhướn mày: “Lần trước tôi đã bảo anh giết rồi, tự anh không động thủ.”
Hắn chính xác nắm thóp được tia mềm lòng nhỏ nhoi của đối phương, và càng trở nên không kiêng nể gì. Nói xong, hắn bỗng nhiên vòng tay bế ngang Dụ Trạch Xuyên từ dưới đất lên, quay người đi về phía phòng ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play