Lục Diên đành rút khăn giấy lau khô tay, suy nghĩ nửa ngày, cố gắng nặn ra một vẻ mặt khổ sở: “Tổng giám đốc Tiết, tôi biết anh là người tốt, tôi cũng biết anh vẫn luôn khinh thường tôi.”
Tiết Tấn: “???”
Kỹ năng diễn xuất của Lục Diên không tốt, nên đa phần thời gian hắn đành cúi đầu. Vết thương trên mu bàn tay bị nước lạnh xối vào sưng đỏ, trông có vẻ rõ ràng, giọng nói trầm thấp: “Tôi thực ra không thích Tưởng Bác Vân, đi theo hắn bên cạnh đều là bị ép buộc. Mấy năm nay hắn làm rất nhiều chuyện xấu, tôi đã sớm muốn rời đi hắn…”
Tiết Tấn không lường trước được kết quả này, sắc mặt thay đổi, có chút bối rối.
“Chuyện vừa rồi anh đừng để ý, dù sao tôi cũng tính từ chức rồi, thà rằng tôi giúp anh gánh vác còn hơn liên lụy anh.”
Không biết có phải Lục Diên diễn quá nhập tâm hay không, Tiết Tấn thế mà thật sự có cảm giác mình đã oan uổng người tốt, hắn há miệng, nửa ngày cũng không nói được câu nào.
Lục Diên thấy diễn cũng kha khá rồi, lúc này mới ném tờ giấy đã vò nát vào thùng rác nói: “Tổng giám đốc Tiết, không có gì nữa thì tôi đi trước đây, anh yên tâm, tôi sẽ không nói lung tung đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play