Dụ Trạch Xuyên trong bóng đêm vén chăn lên giường, chỉ chiếm một khoảng nhỏ, sau đó hơi cuộn tròn thân mình, như vậy có thể giảm bớt phần nào cơn đau bụng. Anh ta ngủ không an giấc, luôn cảnh giác, thỉnh thoảng lại mở mắt nhìn về phía ghế sofa, xác định Lục Diên vẫn nằm ngoan ngoãn ở đó, rồi mới nhắm mắt lại.
Lục Diên dù có đeo bịt mắt cũng có thể cảm nhận được động tĩnh sột soạt bên phía Dụ Trạch Xuyên. Hắn khẽ co ngón tay, trực tiếp kéo bịt mắt xuống, giọng nói bất đắc dĩ: “Mau ngủ đi, ngày mai anh không cần đi làm, tôi còn phải đi làm đó.”
Nói cách khác, Dụ Trạch Xuyên làm ồn khiến hắn không ngủ được.
Dụ Trạch Xuyên nghe vậy trong lòng dâng lên lửa giận, càng thêm cảm thấy đối phương nói thích mình đều là giả dối: “Cậu đang trách tôi làm ồn khiến cậu không ngủ được sao?”
Đúng vậy, nhưng không thể thừa nhận.
Lục Diên ngữ khí ôn hòa: “Sao lại thế được, tôi chỉ là sợ anh ngủ không ngon giấc, dù sao anh mới bị sốt cách đây hai hôm, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.”
“…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play