“Cô nương…” Hoàn Sinh khẽ lên tiếng, thận trọng như sợ quấy nhiễu điều gì.
Tạ Lăng bừng tỉnh, siết chặt tay đang nắm cán đèn lồng.
“Hoàn Sinh, là ta, ta đã nghĩ sai rồi. Chúng ta không đi gặp Đại ca ca nữa, về thôi.”
Hoàn Sinh đáp lời. Nàng khẽ xót xa nhìn Tam cô nương. Vốn dĩ hôm nay là ngày vui, nhưng kết cục lại thành ra thế này. Tam cô nương nói nàng sai rồi, nhưng nàng thì có lỗi lầm nào đâu?
Ánh mắt Tạ Lăng hơi rũ xuống, nàng bước đi phía trước. Hóa ra chiếc đèn lồng kia chẳng phải là món quà sinh nhật đặc biệt Đại ca đích thân mang về, mà chỉ là một vật kỷ niệm tầm thường, ai cũng có một phần. Thậm chí, phần của nàng còn kém xa người khác đến mười phần tinh xảo.
Quả nhiên, sẽ không có ai nhớ tới nàng. Tất cả sự sủng ái, đều là nàng si tâm vọng tưởng.
Tạ Lăng trở lại phòng, nhìn chiếc đèn lồng thỏ con. Nàng không vứt bỏ nó hay ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn cẩn thận đặt chiếc đèn lồng vào tủ gỗ, điều chỉnh vị trí vài lần cho thật ngay ngắn. Cho dù không bằng người khác, đó cũng là món quà hiếm hoi mà nàng có thể nhận được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play