Sầm Trăn vừa ghi nhớ tên đường xa lạ trong đầu, vừa lo lắng nếu lát nữa không tìm được chỗ sạc pin thì sao, người khác có chịu cho cô mượn không, rồi nếu họ cho mượn thì có nhận thanh toán bằng WeChat không, hay nhất định phải là đô la Hong Kong?
Cô đến vội vàng, ngoài bản thân và một tấm căn cước, cô chẳng mang theo gì cả.
Trong đầu cô hỗn loạn với đủ thứ suy nghĩ, thậm chí đã bắt đầu tưởng tượng cảnh đêm giao thừa cô lang thang trên đường phố Hong Kong thì có ai đó gọi tên cô.
Sau khi đã chấp nhận chuyện Mạnh Phạn Xuyên đã đi, lại nghe thấy giọng nói quen thuộc đó, Sầm Trăn có chút ngỡ ngàng. Nhưng giọng nói ấy lại quá chân thực, lại còn ở rất gần, ngay bên cạnh, sau lưng cô.
Sầm Trăn không thể tin vào tai mình, cô quay người lại.
Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, vành mắt cô bỗng đỏ hoe. Mọi địa danh, lộ trình mà cô cố gắng ghi nhớ đều bị vứt hết ra sau đầu. Cô nắm chặt chiếc điện thoại đã hết pin, chậm rãi bước vài bước về phía anh. Đến khi thấy anh cũng nhanh chóng đi về phía mình, cô cuối cùng cũng không nhịn được mà chạy vội về phía anh.
Rõ ràng là đang cười, nhưng khi nhào vào lòng anh, cô lại không thể kìm nén được cảm giác tủi thân: “... Em cứ nghĩ anh đã đi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT