Sầm Trăn sững sờ, từ ánh mắt của anh dần dần hiểu ra — dường như anh muốn cô thừa nhận mình có cảm giác với anh.
Anh muốn nghe cô nói “thích”, nói “để ý”, nói “trong lòng chỉ có một mình anh”.
Khi nhận ra điều này, trái tim cô bỗng đập nhanh, như thể bị kéo từ nơi tối tăm ra giữa tòa phán xét, buộc phải đối diện thẳng với nội tâm mình.
Trước kia, khi chỉ coi anh là đối tượng trao đổi lợi ích, Sầm Trăn có thể thản nhiên nói ra đủ loại lời dối lòng, vì khi ấy cô không để tâm, chỉ là đang diễn kịch.
Nhưng hiện tại, cán cân trong lòng cô đã nghiêng. Đôi khi chính cô cũng không phân rõ cảm giác dành cho Mạnh Phạn Xuyên là gì — có lẽ từng thoáng động lòng, có lẽ chỉ là vì “anh khác với những người đàn ông khác” mà sinh ra chút thiện cảm, hoặc có lẽ chỉ là sự nể sợ trước thân phận không ngang hàng.
Chỉ một ánh nhìn của anh, cô liền theo bản năng nghe lời. Anh nói “không”, cô sẽ không dám nói “được”.
Là cảm giác mới mẻ? Là tò mò? Là thích? Là ngưỡng mộ? Hay chỉ đơn thuần là hấp dẫn thể xác?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT