Sầm Trăn không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ bị động đi theo từng bước rút lui của môi lưỡi Mạnh Phạn Xuyên. Anh lại từng bước ép sát, câu lấy cô, quấn chặt lấy cô, hôn đến áo sơ mi xộc xệch, hôn đến tấm chăn rơi xuống đất, hôn đến khi người trong lòng gần như không thở nổi mới chịu buông ra.
Cảm giác ấm nóng nơi môi rút lui, nhưng hơi thở của anh vẫn vây quanh, bỏng rát.
“Đừng nhúc nhích.” Mạnh Phạn Xuyên áp trán lên trán cô, không buông tay, giọng trầm thấp: “Để anh ôm thêm một lúc.”
“……”
Sầm Trăn chẳng hiểu sao lại cảm nhận được tâm trạng anh lúc này. Cô không phản kháng, mặc cho bản thân giống như con mồi bị bắt giữ, bị anh ôm thật chặt, thật sâu, ôm đến tận xương tủy.
Rốt cuộc, sau gần mười ngày mệt mỏi, Mạnh Phạn Xuyên cũng tìm được một khoảnh khắc thỏa mãn.
Chẳng bao lâu sau, Sầm Trăn nhận ra anh lại ngủ thiếp đi. Anh yên tĩnh nằm trên sô pha, như tạm thời quên hết mọi cảm xúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT