Hai mươi mấy người giăng ngang đội hình, vừa đi vừa lục soát từng bước.
“Bọn họ đang tìm cái gì vậy...”
Có lẽ Mạnh Lại còn để lại manh mối nào đó cho thân binh của Kinh vương, cũng không loại trừ khả năng có nguyên do khác. Tóm lại, tình hình hiện tại rất bất lợi cho bọn họ.
“Đi về hướng Bắc!” Tạ Duẫn ngẩng người, nghiêng đầu sát tai trái Du Châu, cố gắng hạ thấp cơ thể nhưng không ảnh hưởng đến tốc độ chạy của nàng. Cũng may Du Châu trời sinh thần lực, cõng hắn mà vẫn chạy như bay.
Gió phần phật thổi, Du Châu cứ thế kiên định mà chạy, chẳng khác gì khi nàng một mực đuổi theo Mạnh Lại không buông.
Tạ Duẫn nghiêng đầu nhìn gương mặt nghiêng của Du Châu. Dù ngũ quan nàng có tinh xảo cỡ nào, thì dưới lớp thuốc bôi đen sì kia cũng như minh châu phủ bụi, không còn nổi bật. Nhưng chỉ cần nhìn thấy nàng, thì khó mà quên được, đặc biệt là đôi mắt hồ ly ấy.
Đáng lẽ nên linh động, hoạt bát, nhưng phần lớn thời gian lại trầm lặng như nước. Chỉ khi nàng cười lên, mới lộ ra chút tinh quái khó tả.
Ngoại hiệu “Quỷ Hồ” là do kết hợp giữa hai chữ “quỷ tài” và “hồ tiên”. Du Châu chỉ cần lớn thêm chút nữa, ắt sẽ khuynh đảo một vùng anh tài. Kẻ ấy trong chuyện đào hoa bị cản trở nhiều nhất cũng là bởi nàng.
Phải rồi, so với Du Châu, trừ loại chỉ biết trèo cao ham danh, ai mà để mắt đến “kẻ đó” chứ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play