“Cái đó...” Bị Du Châu và Tạ Duẫn nhìn chằm chằm, Giác Viễn tự thấy mặt mình dày đến mức xuyên thủng trời, lúc này cũng bỗng nhiên trở nên câu nệ, nhưng lời vẫn phải nói, “Ta ở đây luôn bất tiện, đại gia xem xem, có chỗ nào có thể an trí bần tăng không.”
“Bao ăn bao ở là được, bần tăng da dày thịt béo, rất dễ nuôi sống.”
“Ha ha...” Du Châu chưa đáp, Tạ Duẫn đã cười lạnh.
“Ra khỏi cổng lớn đi thêm hai dặm là trang viên của ta, bên trong có mấy gian nhà xí không ai trông, ngươi đi đi.” Dễ nuôi sống như vậy, thì đi trông nhà xí đi, “Bao ăn bao ở đó...”
Giác Viễn đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt nheo cười thành khe hở “Cháu trai xinh đẹp, không thể hãm hại thúc ruột như vậy chứ.”
Cháu trai vẫn phải nhận, nếu không sẽ phải đi trông nhà xí.
“Ngươi không muốn ở lại Sở Kinh?” Du Châu nói trúng tim đen, trực tiếp chỉ ra ý đồ thực sự trong lòng Giác Viễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play