Tạ Tình khẽ nhíu mày, nàng vốn là số ít người trong cung hiểu chuyện.
Tạ Duẫn thật sự có lỗi sao? Nàng lại không cho là vậy.
Tạ Duẫn từ trước tới nay, dù là giết người hay đánh người, đều không phải vô cớ; ban đầu đều là bọn họ tự tìm tới trêu chọc, hắn mới phản kích. Chỉ là phản kích của hắn quá mức bá đạo hung tàn, khiến đối phương ấn tượng khắc sâu, đến nay vẫn ôm hận.
Có điều, giữa nàng và Tạ Duẫn vốn cũng chẳng có bao nhiêu giao tình. Khi nàng chưa xuất giá, Tạ Duẫn đã “ngã bệnh”, mỗi khi tình cờ gặp gỡ, nàng chỉ mải kinh diễm dung nhan hắn mà thôi.
Huống hồ, dù lúc này tình cờ nghe thấy những lời này, nàng cũng chẳng mấy lo lắng. Trước kia bọn họ đâu phải chưa từng báo thù, nhưng đã lần nào thành công? Dù là Tạ Duẫn khi trước, hay Tạ Duẫn hiện nay, đều không phải hạng dễ bị bắt nạt.
“Tam biểu ca và Ngũ biểu ca quá đáng thật.” Đôi mắt mang chút anh khí của Tề Hoàng Nhi nhìn chằm chằm hướng mấy người kia vừa biến mất, như có điều do dự: “Không được, ta phải báo cho Duẫn biểu ca một tiếng, để huynh ấy phòng bị.”
“Ngươi đi nói thì ta sẽ không nhiều lời nữa.” Tạ Tình liếc nàng một cái, rồi khẽ gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play